Tuesday, August 8, 2017

Xã Hội

Tâm Thư về cờ Vàng



 “ Tôi yêu quê tôi yêu lũy tre dài đẹp xinh, Yêu con sông xanh dâng cát hoe vàng bên đình,
“Tôi Yêu Tiếng Nước Tôi... từ thuở còn nằm nôi...”

Những lời ca đánh động tâm thức những người Việt sống xa quê hương, luôn mong muốn giữ gìn tiếng nói của Mẹ như giữ gìn mạch sống thiêng liêng của giống nòi Lạc Long trong đời sống của con cháu qua chương trình giáo dục tại các trường học bên ngoài Việt Nam. 

Song hành với việc giữ gìn ngôn ngữ là việc bảo tồn nền văn hóa và đạo đức truyền thống Việt Nam. Sống bác ái, biết hy sinh bản thân mình vì mọi người, biết thương yêu chăm sóc ai yếu đau và nghèo khó hơn mình. Mỗi người một chút tấm lòng, từng cánh tay nối liền tạo thành vòng nối lớn cùng những người Việt Nam với nhau từ nơi này đến nơi khác, từ nhà trường ra xã hội, từ hải ngoại về quê nhà.

Là một thành viên nhỏ nhoi trong môi trường giáo dục, chúng tôi càng thấy nhiều vấn đề quan trọng và cần thiết hơn, nhưng nhiều khi cảm thấy bế tắc khi chưa thực hiện được tâm nguyện.

Như chúng tôi luôn trăn trở với một sứ mệnh là một người con Việt Nam sinh ra và lớn lên dưới một nền Dân Chủ – Tự Do – Nhân Quyền mà lá cờ Vàng 3 sọc đỏ là biểu tượng cho Cha và Ông của chúng tôi. Như những người đã bỏ quê hương từ giã gia đình ra đi tìm lẽ sống nơi xứ người, mang trong lòng chân lý tìm sự sống tốt đẹp như màu cờ đã dạy cho chúng tôi về ý thức quốc gia dân tộc, không bao giờ được quên quê hương nguồn cội của chính mình.

Những trăn trở về Cờ Vàng và Cờ Đỏ trong môi trường giáo dục Việt – Úc của chúng ta ...

Mỗi Tháng Tư về, thêm một lần nữa gợi lại ngày Quốc Tang, như Ngày Giỗ trong chính mỗi gia đình đã sống dưới thời Việt Nam Cộng Hòa, tưởng nhớ lại người thân đã mất. Bản thân chúng tôi tưởng nhớ về lá cờ Vàng một biểu tượng cho ý thức hệ và tự hào: TÔI LÀ AI nơi xứ người? Chúng tôi không thù hận, không gọi là Quốc Hận, vì lẽ đó là Chiến Tranh. Một hậu quả tất nhiên của những tan vỡ, chia lìa, điều tất yếu phải xảy ra bất đắc dĩ khi mà Dân Tộc tôi không hiểu được câu nói của tiền nhân ...
"Anh em như thể tay chân, gà cùng một Mẹ chớ hoài đá nhau”!

Buồn! ! !

Nhưng xót xa hơn cả khi chúng tôi biết được có nhiều vị mang trọng trách trong vai trò làm người hướng dẫn tinh thần trí tuệ cho thế hệ tương lai, nhưng đã ngập ngừng trong việc minh định TÔI LÀ AI? Bối rối đối ứng khi học sinh hỏi về lá cờ của dân tộc: Chọn cờ Đỏ sao vàng hay cờ Vàng ba sọc đỏ? Sự trả lời không dứt khoát của phụ huynh và thầy cô chính vì không giải thích cho con cháu hiểu rõ ý nghĩa của mỗi màu cờ, ý nghĩa của sự bỏ nước ra đi tìm tự do.

Thật là đau lòng!

Tại sao chúng ta không thể thoát khỏi sự sợ hãi này và hãy sống đúng chân lý và mục tiêu khi chúng ta ra đi?
Có phải chúng ta quá bảo thủ với cuộc sống đầy đủ cho bản thân và gia đình minh?

Riêng cá nhân chúng tôi, mong rằng chính mình hãy sống đúng với nguồn tâm thức dân tộc. Muốn nói lên sự thật cho thế hệ trẻ, cho con cháu mình hiểu những điều tốt và những điều xấu của cả 2 chính thể Cộng Hòa và Cộng Sản.

Thiết nghĩ mỗi người cần giải thích cho con cháu chúng ta hiểu biết về:
- Chế độ Cộng Hòa của chúng ta tốt đẹp như thế nào?
- Chế độ Cộng Sản có những hành động gì xấu trong quá khứ và hiện nay?

Khi ý thức được đúng sai, tốt xấu của mỗi chế độ, con cháu chúng ta tự biết phải làm gì để tiếp tục tự hào với Lá Cờ biểu tượng cho sự có mặt của các em tại hải ngoại.

Các em phải làm gì để tự sửa sai những điều trong quá khứ? Và cũng chính các em sẽ nhận thức được đảng cộng sản Việt Nam đã và đang làm những việc đúng hay sai mà các em có thể nghe thấy trên các phương tiện truyền thông không còn một chiều như xưa nữa.

Có thể tin nơi các em. Các em có thể hiểu được sự đúng hay sai khi chọn màu cờ, nếu chính cha mẹ cũng là những người thầy đầu tiên hướng dẫn cho các em biết, theo từng mức độ trưởng thành và thấu hiểu của từng em.

“Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại thành hòn núi cao”

Ông bà ta đã dạy như thế. Chúng tôi mong rằng những người còn YÊU QUÊ TÔI, YÊU ĐỒNG BÀO TÔI, YÊU TIẾNG NƯỚC TÔI .. và Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt ở NSW cùng hợp tâm suy nghĩ tìm ra một phương hướng tạo niềm tin vào một Ý THỨC HỆ vững mạnh để tôn trọng và tự hào với Lá Cờ Vàng như là căn cước của người tị nạn nơi xứ người.

Hơn nữa, chúng ta nên có tiếng nói của chúng ta với Bộ Giáo Dục NSW cũng như cộng đồng chính mạch biết để họ đồng ý quan điểm dạy cho học sinh Việt – Úc về ý nghĩa của lá cờ Vàng làm biểu tượng cho nguồn cội của các em học sinh Việt – Úc.

Ngay tại Nước Úc nói chung và Thành phố Bankstown và Fairfield nói riêng, Cờ Vàng đã được công nhận thì tại sao chính hàng ngũ giáo viên và phụ huynh ở NSW lại chối từ điều này?

Từ biểu tượng cờ Vàng, con em của chúng ta sẽ biết yêu quê hương, biết thương đồng bào Việt Nam đang phải sống trong một chế độ không có nền tảng nhân bản như các em đang được hưởng nơi xứ người. Khi trưởng thành, các em sẽ dấn thân vào việc phục hưng nền Tự Do Dân Chủ và Văn Hóa Nhân Bản cho quê hương nguồn cội của mình.

Chân thành biết ơn sự hồi đáp nhiệt tình với tấm lòng mở rộng của quí vị.
Trân trọng,

Hoàng Lan

Hình sưu tầm trên mạng
Nguồn fb: Hoàng Lan


No comments:

Post a Comment